Androcles
A slave named Androcles once escaped from his master and fled to the forest.
As he was wandering about there he came upon a Lion lying down moaning and groaning. At first he turned to flee, but finding that the Lion did not pursue him, he turned back and went up to him.
As he came near, the Lion put out his paw, which was all swollen and bleeding, and Androcles found that a huge thorn had got into it, and was causing all the pain. He pulled out the thorn and bound up the paw of the Lion, who was soon able to rise and lick the hand of Androcles like a dog.
Then the Lion took Androcles to his cave, and every day used to bring him meat from which to live. But shortly afterwards both Androcles and the Lion were captured, and the slave was sentenced to be thrown to the Lion, after the latter had been kept without food for several days.
The Emperor and all his Court came to see the spectacle, and Androcles was led out into the middle of the arena.
Soon the Lion was let loose from his den, and rushed bounding and roaring towards his victim. But as soon as he came near to Androcles he recognised his friend, and fawned upon him, and licked his hands like a friendly dog.
The Emperor, surprised at this, summoned Androcles to him, who told him the whole story. Whereupon the slave was pardoned and freed, and the Lion let loose to his native forest.
“Gratitude is the sign of noble souls”
Source: Aesop
Chuyện người nô lệ Androcles
Một người nô lệ tên Androcles, một ngày nọ trốn thoát khỏi chủ nhân của mình và chạy trốn vào rừng.
Khi đang đi lang thang trong khu rừng, anh ta chợt thấy một con sư tử nằm đó rên rĩ và than vãn. Thoạt đầu, anh ta quay lại bỏ chạy, nhưng sau đó,nhận ra rằng con sư tử không đuổi theo mình, anh quay lại và đến bên nó.
Khi anh đến gần, con sư tử đưa cái chân sưng tấy và chảy máu của nó ra, Androcles thấy có một cái gai lớn đâm vào chân nó, gây ra vết thương. Anh rút cái gai nhọn ra và băng bó cho nó, sư tử bớt đau, ngồi dậy liếm tay anh giống như một con chó.
Rồi nó đưa Androcles đến hang động nơi nó ở, hàng ngày, nó đem thịt mình săn được đến cho anh. Nhưng không lâu sau đó, cả Androcles và sư tử đều bị bắt, anh nô lệ bị kết tội ném vào chuồng cho sư tử ăn, sau khi con sư tử bị bỏ đói vài ngày.
Vua và tất cả quan tòa xét xử đều đến xem cảnh tượng ấy, Androcles bị đưa ra giữa trường đấu.
Ngay lập tức, sư tử được thả ra khỏi chỗ nhốt, gầm rống và phóng về phía nạn nhân. Nhưng khi đến gần, nó nhận ra bạn của nó, Androcles, sư tử mừng rỡ vẫy đuôi, và liếm tay Androcles như chó một cách thân thiện.
Vua ngạc nhiên vì điều đó, cho gọi Androcles lại, anh đã kể cho nhà vua mọi chuyện. Người nô lệ đã được tha thứ và trả tự do, còn sư tự thì lại được thả về rừng nơi nó từng sống.
“Lòng biết ơn là biểu hiện của những tâm hồn cao thượng.”
0 Nhận xét